Nghệ sĩ tự học Nguyễn Hồng Phúc đã tạo ra những mô hình nhà nhỏ tuyệt đẹp dựa trên ký ức tuổi thơ của mình về miền Tây sông nước. Những mô hình này không chỉ là các công trình kiến trúc nhỏ xinh mà còn là hiện thân của một miền quê yên bình và đậm đà văn hóa.



Chị Phúc, một người phụ nữ không chuyên về mỹ thuật hay kiến trúc, đã thổi hồn vào những mảnh giấy bìa, tăm tre và que đè lưỡi để tạo ra những ngôi nhà nhỏ xíu nhưng đầy ý nghĩa. Tác phẩm của chị không chỉ đơn thuần là các mô hình kiến trúc, mà còn là sự thể hiện tình yêu tha thiết dành cho quê hương và mong muốn lưu giữ ký ức tuổi thơ.



Với sự khéo léo và tỉ mỉ, chị Phúc đã biến những vật liệu đơn giản trở thành những công trình kiến trúc độc đáo, mỗi một chi tiết đều mang đậm dấu ấn của miền quê Việt Nam. Những ngôi nhà nhỏ của chị Phúc không chỉ là sản phẩm của sự sáng tạo, mà còn là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa ký ức và thực tại.



Qua những mô hình nhà nhỏ, chị Phúc đã thể hiện một cách chân thực và sâu sắc về văn hóa và con người miền Tây sông nước. Mỗi một tác phẩm đều là một câu chuyện, một ký ức, một mảnh ghép của tuổi thơ chị Phúc và cũng là của nhiều người khác.


Các tác phẩm của chị Phúc đã được nhiều người yêu thích và đánh giá cao, không chỉ bởi giá trị nghệ thuật mà còn bởi giá trị tình cảm và ký ức mà chúng mang lại. Chị Phúc đã chứng minh rằng, với tình yêu và sự sáng tạo, bất kỳ ai cũng có thể tạo ra những điều kỳ diệu và để lại dấu ấn của mình trong lòng người khác.

