Bước ngoặt lịch sử cho sự phát triển của Việt Nam
Việt Nam đang trên đà thực hiện một cuộc cải cách mang tính lịch sử khi sắp xếp lại các đơn vị hành chính cấp tỉnh. Đây không chỉ là việc điều chỉnh địa giới hành chính mà còn là bước đi đột phá trong tiến trình Đổi mới lần hai, hướng tới xây dựng một quốc gia tinh gọn, hiệu quả và đủ sức cạnh tranh.
Lịch sử đã chứng kiến nhiều lần sáp nhập tỉnh ở Việt Nam, nhưng lần này khác biệt. Không chỉ dừng lại ở việc đơn giản hóa quản lý, việc tổ chức lại không gian hành chính được xem như một công cụ kiến tạo phát triển – một cú hích thể chế quan trọng.
Việc sắp xếp tỉnh/thành không chỉ là một giải pháp hành chính thuần túy mà còn là một chiến lược phát triển. Nó mở đường cho việc hình thành các đơn vị hành chính mang tầm vùng, đủ khả năng đảm nhận vai trò trung tâm kết nối với hạ tầng quy mô lớn, chuỗi cung ứng xuyên tỉnh, không gian công nghiệp – dịch vụ tích hợp.
Mô hình “mỗi tỉnh một trung tâm hành chính” trước đây bộc lộ nhiều bất cập khi nguồn lực bị phân tán, hạ tầng phát triển manh mún và thiếu kết nối. Việc sắp xếp lại các tỉnh/thành sẽ giúp tập trung nguồn lực, tạo đòn bẩy thu hút các nhà đầu tư chiến lược và hình thành cực tăng trưởng mới.
Một tỉnh lớn sau sáp nhập sẽ có thị trường lớn hơn, nguồn thu mạnh hơn và hạ tầng đồng bộ hơn. Điều này không chỉ giúp bộ máy hành chính tinh gọn hơn mà còn giúp chính quyền tập trung vào hoạch định chiến lược và phục vụ người dân, doanh nghiệp tốt hơn.
Việc sáp nhập tỉnh/thành cũng giúp tháo bỏ những “bức tường vô hình” ngăn cản liên kết vùng. Với quy mô lớn hơn, việc điều phối chính sách vùng, phân bổ ngân sách và triển khai dự án trở nên thống nhất và hiệu quả hơn.
Mỗi tỉnh sau sắp xếp cần được kiến tạo theo lôgic phát triển kinh tế – xã hội – sinh thái. Một tỉnh hiện đại có thể bao gồm cả cảng biển, vành đai công nghiệp, khu nông nghiệp công nghệ cao và vùng bảo tồn sinh thái, tất cả vận hành dưới một hệ thống điều phối thống nhất.
Cuối cùng, việc sắp xếp tỉnh/thành là hành động cụ thể để tạo ra một Việt Nam đủ lớn, đủ nhanh và đủ bền vững. Đây là nền tảng để Việt Nam xây dựng thể chế hành chính thích ứng với tương lai, đủ quy mô để hoạch định vĩ mô, đủ thông minh để phân bổ nguồn lực và đủ mềm dẻo để điều chỉnh theo thực tiễn.